Nếu bạn đã từng suy nghĩ về điều này, bạn có thể đã tự hỏi rằng tại sao lại có chữ “r” trong “Mrs. (Bà)” khi “Mrs.” thường được dùng để chỉ “missus (vợ)” (đôi khi cũng được viết là “missis”). “Mrs.” xuất hiện lần đầu với vai trò là chữ viết tắt cho “mistress (tình nhân)” vào cuối thế kỷ 16. Tại thời điểm đó, “mistress” không có hàm ý tiêu cực như bây giờ, đó là ám chỉ một người phụ nữ có quan hệ yêu đương với đàn ông đã có gia đình. Thay vào đó, trước kia “mistress”, bắt nguồn từ tiếng Pháp cổ “maistresse (tình nhân)”, chỉ là dạng giống cái của “mister/master (ông)”. Bản thân từ “mistress” xuất hiện lần đầu trong tiếng Anh vào khoảng thế kỷ thứ 14, có nghĩa ban đầu là “cô giáo, nữ gia sư.” Dù vậy, cần phải lưu ý rằng một số nhà từ nguyên học cho rằng “mistress” có thể từng lần đầu tiên được dùng để chỉ tình nhân từ thế kỷ 15, trước khi có chữ viết tắt “Mrs.”.
Trong cả hai trường hợp, trước thế kỷ thứ 16 từ “mistress” nói đến bất kỳ người phụ nữ nào, khi đó cả “mistress” và “mrs.” đều không nhắc đến tình trạng hôn nhân của một người. Mãi đến khoảng cuối thế kỷ 17 thì sự khác biệt về tình trạng hôn nhân mới bắt đầu được đưa vào. Khi “mistress” thường được dùng để thay thế định nghĩa về tình nhân bí mật của một người đàn ông đã lập gia đình, người ta gần như là ngừng việc đọc “Mrs.” là “mistress” do hàm ý tiêu cực. Thay đổi này bắt đầu từ cuối thế kỷ 17 và vào khoảng đầu đến giữa thế kỷ 19, phát âm của từ “mistress” gần như là hoàn toàn biến mất để đổi lấy từ “missus” được chấp nhận hơn về mặt xã hội, bản thân “missus” chỉ là từ rút gọn của từ “mistress” cấm kỵ hiện giờ. Cùng khoảng thời gian này, “Mrs.” xuất hiện vào cuối thế kỷ 16, chữ viết tắt “Ms.” và “Miss” ra đời, cả hai đều viết tắt cho từ “mistress”.